Cái tin sét đánh (phần 4): Cuộc gặp gỡ, "đàm phán" định mệnh giữa bố chồng và con dâu tương lai

Minh Châu
11:53 - 12/07/2023
Công dân & Khuyến học trên

Ông không ngờ một con bé ít tuổi như vậy lại có thể nói ra nhiều điều phải trái như thế. Ông cảm nhận tính cách của nó vừa yếu mềm, vừa mạnh mẽ. Bản năng làm mẹ của nó rất lớn. Nếu xem đây là một cuộc đàm phán thì ông đã thua - thua trước những lý lẽ và cách thuyết phục vấn đề của nó.

Tóm tắt truyện "Cái tin sét đánh" - Phần 1: Kỳ nghỉ lễ đặc biệt: Trước kỳ nghỉ lễ dài ngày, ông nhận được cuộc gọi từ thằng Kiên - con trai ông đang học trên Hà Nội. Nó đòi vợ chồng ông cho lấy vợ vì đã trót làm con gái người ta có bầu. Ông thông báo cái "tin sét đánh" ấy cho bà và chờ thằng Kiên dẫn con bé về...

Tóm tắt phần 2: Buổi ra mắt đẫm lệ...: Ngày chủ nhật, Kiên đưa người yêu về ra mắt bố mẹ và bàn chuyện cưới xin. Cuộc trò chuyện chỉ xoay quanh bố anh và cô gái trẻ trong khi mẹ anh thở dài, cố cất giấu những giọt nước mắt vì thương xót các con. Ban đầu bố mẹ anh quyết định tháng 8 sẽ tổ chức đám cưới cho Kiên, nhưng sau đó, họ bàn tính lại và dự định đợi Kiên học xong rồi mới tổ chức một đám cưới đàng hoàng cho cả hai.

Tóm tắt phần 3: Gia đình bắt Hoài phá thai: Bố mẹ Hoài đã rất tức giận khi biết gia đình Kiên không muốn làm đám cưới ngay cho cả hai, mà đợi sau 3 năm nữa. Họ quay ra phản đối chuyện tình yêu của Kiên và Hoài, bắt Hoài phải phá thai để bắt đầu một cuộc sống khác. Trong khi đó, Kiên vẫn muốn nghe theo sự sắp đặt của bố mẹ. Trước tình cảnh như vậy, Hoài đã xin gặp bố Kiên khi ông lên Hà Nội…

Cuộc gặp gỡ và "đàm phán" định mệnh giữa bố chồng và con dâu tương lai - Ảnh 2.

Tối hôm đó, vừa ăn cơm xong, ông nhận được điện thoại của Hoài. Ảnh minh họa: kcl.ac.uk

Hôm thứ 3 vừa rồi, ông cùng mấy người trong làng lên Hà Nội. Họ sẽ sửa nhà giúp anh rể ông, còn ông đảm nhận việc trông nom nhà cửa.

Tối hôm đó, vừa ăn cơm xong, ông nhận được điện thoại của Hoài. Con bé khóc thút thít, nói xin gặp ông. Không biết có chuyện gì xảy ra mà nó như vậy. Ông băn khoăn tự hỏi: Phải chăng là hai đứa nó cãi nhau, thằng Kiên làm chuyện gì sai trái khiến con bé tủi thân… hay nó đã nói với con bé về chuyện hoãn cưới nên nó muốn gặp ông?

Ông cho con bé địa chỉ nơi ông đang ở rồi bảo nó đến.

Tối hôm sau, con bé đến. Nó không đi một mình mà có một con bé khác chở đến. Ông đã ngồi đợi nó sẵn ở hàng ghế đá. Con bé giới thiệu bạn đi cùng rồi xin phép ngồi xuống. Nó mở lời:

- Thưa bác! Cháu đã nghe anh Kiên nói về việc hoãn cưới, đợi 3 năm nữa anh học xong, công việc ổn định rồi mới tổ chức đám cưới…

- Ừ, đấy cũng mới là suy nghĩ của hai bác. Thằng Kiên 30 tuổi lấy vợ thì thuận lợi cho công việc, sự nghiệp, cuộc sống về sau. Bây giờ hai đứa cưới thì vất vả trăm bề.

Lời ông nói đã "đánh trúng" vào tâm lý của Hoài. Ông biết nó yêu thằng Kiên nên sẽ không muốn làm điều gì không tốt cho cuộc sống và sự nghiệp của thằng Kiên sau này. Tính cách của thằng Kiên ông cũng là người hiểu rõ nhất. Từ nhỏ đến lớn thằng Kiên chưa bao giờ cãi lời ông bà. Hầu như ông bà nói gì nó cũng đều đồng ý và làm theo. Quyết định của ông bà để 3 năm sau mới tổ chức đám cưới cho Hoài và Kiên cũng xuất phát từ tâm ý muốn tốt cho hai đứa.

Ông im lặng đợi Hoài nói tiếp:

- Dạ! Cháu cũng biết là bây giờ anh vừa học, vừa làm, công việc bận rộn. Cháu chấp nhận vất vả. Cháu rất cần một đám cưới, có sự thừa nhận của họ hàng hai bên, để em bé sinh ra có cả ông bà nội, ngoại và các cô chú, anh chị… Không có đám cưới, không đăng ký kết hôn, con sinh ra sẽ là con ngoài giá thú. Không chồng mà đã có con khi tuổi còn trẻ - đối với những người làng, đó vẫn là điều không bình thường, khó có thể chấp nhận. Họ hàng, làng xóm dị nghị, bố mẹ cháu chắc không chịu nổi. Cháu mong có một đám cưới, dù đơn giản…

- Hôm cháu về, hai bác cũng đã nói nhận cháu là dâu con trong nhà. Tuy chưa tổ chức đám cưới ngay trong năm nay nhưng từ giờ trở đi, hai bác và gia đình sẽ có trách nhiệm với cháu, cả khi cháu sinh nở - Tiếng ông chậm rãi đáp lời Hoài.

Nghe thấy ông nói vậy, giọng con bé nghẹn lại, toàn thân nó run run vì xúc động:

- Cháu xin lỗi hai bác. Chuyện có em bé như thế này bản thân cháu cũng rất bất ngờ… Chúng cháu đã định đợi 2, 3 năm nữa – khi việc học của anh hoàn tất, công việc ổn định và cháu cũng trưởng thành hơn thì mới tính đến chuyện xin phép gia đình hai bên cho làm đám cưới. Nhưng bây giờ mọi chuyện thành ra như thế, cháu chỉ mong hai bác tha lỗi cho cháu và xin hai bác chấp nhận cháu.

Rồi con bé lấy hết can đảm, nó nói giọng chắc nịch như khẳng định:

- Bà nội cháu đã nói với cháu: "Đã có gan làm thì phải có gan chịu. Đã có em bé thì phải sinh ra và nuôi con khôn lớn". Cháu không dám làm điều gì dại dột, sợ sau này hối hận cũng không kịp… Nếu bây giờ không làm đám cưới, có lẽ cháu cũng sẽ không làm đám cưới về sau nữa ạ. Cháu vẫn sẽ sinh con dẫu có phải nuôi con một mình. Nhưng cháu vẫn mong được hai bác chấp nhận và tổ chức đám cưới cho chúng cháu!

Những câu nói này của Hoài làm ông giật mình. Ý tứ trong câu này của nó: "Nếu bây giờ không làm đám cưới, có lẽ cháu cũng sẽ không làm đám cưới về sau nữa ạ", ông có thể hiểu được. Nếu bây giờ ông bà không tổ chức đám cưới cho 2 đứa, nó vẫn sinh con và một mình nuôi con. Khi nó đã chịu mọi sự tủi hờn, nhục nhã và miệng lưỡi của người đời về việc không chồng có con thì nó cũng không cần ông bà giúp đỡ hay nhận trách nhiệm. Và như vậy, nó cũng sẽ không cho ông bà nhận cháu nội. Rồi thằng Kiên sẽ oán trách ông bà suốt đời… Nghĩ đến đây ông không muốn nghĩ tiếp nữa.

Ông không ngờ một con bé ít tuổi như vậy lại có thể nói ra nhiều điều phải trái như thế. Ông cảm nhận tính cách của nó vừa yếu mềm, vừa mạnh mẽ. Bản năng làm mẹ của nó rất lớn. Nếu xem đây là một cuộc đàm phán thì ông đã thua - thua trước những lý lẽ và cách thuyết phục vấn đề của nó. Cách nó nói chuyện và thuyết phục ông vừa ôn nhu lại cương quyết. Nó cho ông những sự lựa chọn để đi đến lựa chọn cuối cùng theo mong muốn của nó mà vẫn hợp tình, hợp lý.

Cuộc gặp gỡ và "đàm phán" định mệnh giữa bố chồng và con dâu tương lai - Ảnh 4.

Sau cuộc nói chuyện với Hoài, ông đã quyết định đầu tháng 8 sẽ tổ chức đám cưới cho chúng nó. Ảnh minh họa: countryliving

Ông nói với nó:

- Ý định của hai bác là như vậy, nhưng quyết định cuối cùng vẫn là từ hai đứa. Nếu cả hai muốn cưới nhau bây giờ, hai bác cũng không thể nào ngăn cản. Hai bác sẽ sắp xếp, chuẩn bị cho chuyện đấy.

- Vâng ạ, cháu cảm ơn hai bác!

Nói đến đây rồi con bé và bạn nó xin phép ông ra về. Ông dặn chúng nó đi đường cẩn thận.

Con bé về rồi ông vẫn còn ngồi một mình trên chiếc ghế đá ngay ngoài cổng chùa gần đó. Nó là một con bé cá tính, thẳng thắn, dám xin được gặp "bố chồng" để nói hết suy nghĩ của mình. Ông nghĩ cũng lạ, trên đời hiếm có cảnh bố chồng và con dâu gặp riêng, nói chuyện như hai người bạn như thế. Ông nói hết suy nghĩ, băn khoăn của ông. Con bé cũng nói hết những khổ tâm của nó. Sự quyết liệt trong tính cách của nó sẽ bù đắp cho phần đôi lúc nhu nhược của con trai ông.

Quyết định đầu tháng 8 sẽ tổ chức đám cưới cho chúng nó. Ông sẽ lên chức ông nội – nghĩ đến đây ông lại thấy rất vui và bất giác mỉm cười. Ngày mai ông sẽ gọi điện cho bà và cho thằng Kiên, bảo cả hai chuẩn bị tổ chức đám cưới.

(Hết)