Nguy cơ mắc bệnh tim mạch, đột quỵ tăng 30% ở "thế hệ cô đơn" Gen Z
Sự cô đơn và cô lập xã hội làm tăng đến 30% nguy cơ mắc bệnh tim mạch, tử vong sớm ở những người trẻ thuộc thế hệ Z (Gen Z).
Cô đơn là một đại dịch Gen Z đang phải chống chọi
Gen Z là những người trẻ sinh từ năm 1997 đến 2012. Thể hiện bản thân đầy thú vị trên mạng xã hội song những người trẻ thuộc Gen Z lại khó có mối quan hệ thực ngoài đời, luôn cảm thấy cô đơn và khó chia sẻ.
Có tới 76% Gen Z nói rằng họ có "kết nối cảm xúc yếu hơn" so với thế hệ trước, theo báo cáo "The Truth About Gen Z" của McCann Worldgroup dựa trên khảo sát với 32.000 người trẻ trên toàn cầu.
Theo các chuyên gia, sự cô đơn của Gen Z có thể do những thách thức cá nhân và xã hội trong thế hệ của họ, chẳng hạn như áp lực kinh tế, sự thay đổi nơi làm việc, biến đổi khí hậu và khó khăn trong việc lập gia đình. Bên cạnh đó, mạng xã hội cũng là nguyên nhân hàng đầu gây ra sự cô đơn ở những người trẻ này.
Gen Z dành ít thời gian gặp mặt bạn bè trực tiếp, chủ yếu kết nối trên mạng. Nhiều người trẻ cùng quan điểm rằng không có cách nào để offline hoàn toàn. Nếu không sử dụng mạng xã hội, họ không khác gì kẻ vô hình. Họ luôn phải xuất hiện trên một nền tảng nào đó và thường che giấu con người thật của mình.
Theo một cuộc khảo sát mới đây của Công ty dịch vụ y tế toàn cầu Cigna, trong số 20.000 người tham gia, có đến 50% nói rằng họ cảm thấy cô đơn. Điều đáng chú ý là, theo "Thang đo mức độ cô đơn" của Đại học California, Los Angeles, Mỹ thì điểm của Gen Z là 48,3 điểm, cao nhất trong các thế hệ.
Những phát hiện của Cigna không chỉ xác định Gen Z là thế hệ cô đơn nhất, mà còn là thế hệ được cho là có sức khỏe kém nhất so với các nhóm nhân khẩu học thuộc độ tuổi khác.
Cô đơn và những hiểm họa với sức khỏe của Gen Z
State of Mental Health - một nghiên cứu của Ramsey Solutions - cho thấy 71% Gen Z lo lắng sự cô đơn ảnh hưởng đến cuộc sống hằng ngày, với 68% thường cảm thấy như họ không thể kiểm soát được những suy nghĩ của bản thân.
Cô đơn là cảm xúc chủ quan xuất phát từ sự cô lập với xã hội, hoặc do thiếu sự tin tưởng và kết nối với những người xung quanh. Cô lập và cô đơn với xã hội đều là nguồn gốc của căng thẳng mãn tính và tình trạng tăng động dẫn đến giảm chất lượng giấc ngủ, thay đổi sinh lý đối với sức khỏe tim mạch, suy giảm chức năng miễn dịch, ảnh hưởng đến nội tiết thần kinh và tăng nồng độ cortisol. Cùng với sức khỏe sinh lý kém, cô đơn có liên quan đến suy giảm nhận thức, trầm cảm và tử vong sớm.
Hơn nữa, cô đơn làm tăng các hành vi có hại cho sức khỏe như uống quá nhiều rượu, ăn quá no, hút thuốc,… như một hình thức giải tỏa tâm lý.
Bên cạnh tác động của nội tiết tố, căng thẳng tâm lý có thể kích hoạt hệ thống thần kinh tự trị và khả năng tiếp cận vùng dưới đồi - tuyến yên - vỏ thượng thận (HPA), và việc kích hoạt mãn tính các hệ thống này có thể gây ra các tác động tiêu mòn lên hệ thống tim mạch, miễn dịch và trao đổi chất.
Cô đơn làm tăng đáng kể nguy cơ tử vong sớm do mọi nguyên nhân và được cho là đối thủ với nguy cơ do hút thuốc, béo phì và lười vận động, theo đánh giá của các nghiên cứu được công bố trên Tạp chí về tim mạch The Journal Heart.
Các nhà nghiên cứu đã công bố dữ liệu cho thấy sự cô đơn và cô lập xã hội làm tăng 30% nguy cơ mắc bệnh tim mạch và đột quỵ ở những người trẻ Gen Z.
Liên quan đến các tình trạng bệnh lý tim mạch, cô đơn làm tăng huyết áp tâm thu. Tăng huyết áp có thể dẫn đến xơ cứng động mạch sớm và làm tăng nguy cơ tăng huyết áp toàn thân. Kết quả là, những người cô đơn có thể phát triển các thay đổi cấu trúc trong động mạch thúc đẩy sự lắng đọng collagen và giảm độ đàn hồi của mạch.
Theo thời gian, căng thẳng xã hội có thể dẫn đến kháng glucocorticoid, điều chỉnh biểu hiện gen tiền viêm và tăng sản xuất cytokine của các tế bào miễn dịch. Glucocorticoid là hormone chi phối một số chức năng sinh lý. Chúng có liên quan đến việc ngăn chặn các chứng viêm, dị ứng và rối loạn miễn dịch cũng như thay đổi lượng đường trong máu và phân giải lipid.
Những tác động này giúp điều chỉnh chức năng miễn dịch để ngăn chặn phản ứng quá mức và tổn thương mô khi bị căng thẳng. Đề kháng với glucocorticoid sau đó dẫn đến viêm, teo cơ, mỡ trung tâm, gan nhiễm mỡ, loãng xương, kháng insulin, tăng huyết áp, trầm cảm và mất ngủ.
Cytokine cũng có thể làm trầm trọng thêm tình trạng kháng glucocorticoid. Điều này dẫn đến sự gia tăng chứng viêm và căng thẳng oxy hóa có thể liên quan đến sự phát triển của các mảng xơ vữa động mạch và tăng huyết áp.
Sự giải phóng epinephrine và norepinephrine từ não và tuyến thượng thận cũng có thể gây co mạch, điều này cũng được tăng cường nhờ khả năng kháng glucocorticoid. Hơn nữa, kháng glucocorticoid cũng có thể làm giảm sự biểu hiện của tổng hợp nitric oxide nội mô, dẫn đến giảm sản xuất nitric oxide. Điều này sau đó làm suy giảm sự giãn mạch.
Theo Tiến sĩ Crystal Wiley Cené, Đại học California, Mỹ, hiểu được mối liên hệ giữa sự cô đơn và sức khỏe kém là việc rất quan trọng để có thể phát triển các chiến lược và biện pháp can thiệp để chống lại sự cô đơn. Cần thiết phải phát triển, thực hiện và đánh giá các chương trình và chiến lược để giảm tác động tiêu cực của sự cô lập và cô đơn trong xã hội đối với sức khỏe tim mạch và não bộ, đặc biệt đối với các nhóm dân số trẻ có nguy cơ cao.
Link nội dung: https://congdankhuyenhoc.vn/nguy-co-mac-benh-tim-mach-dot-quy-tang-30-o-the-he-co-don-gen-z-179220808111203881.htm